Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

[Fic][NezCen] A long as you love me


Nói chung cái fic này được chém sau một ngày tui ngồi replay "As long as you love me" của JB, tất nhiên là bản cover.

Viết ngăn ngắn kiểu drable thôi nên sẵn sàng hứng gạch =))

Lâu quá không viết rồi ;A;

Chỉ hi vọng 2 đứa nhỏ sang single 33rd dc sánh bước bên nhau ;A;

À mà vừa nghe nhạc vừa đọc cho nó phiêu hen :">

Name: As long as you love me
Genre: drable, yuri, comedy, HE.
Words: 1591.
OTP: Nezcen.

Dozou~

ps: lyrics tớ để nguyên ko trans =)) do lười :">



As long as You love Me

We're under pressure
Seven billion people in the world
Trying to fit in
Keep it together
Smile on your face
Even though your heart is frowning

But hey now, 
Ya know girl 
We both know it's a cruel world
But I will take my chances

“Con thú bông đó cũ rồi, vứt đi và bố sẽ mua cho con thứ khác.”
“Nhưng, bố, con chuột bông này…”
“Con định để người ngoài nhìn vào bảo nhà này không có tiền mua nổi một thứ đồ chơi cho con cái trong nhà à? Vứt. Ngay. Nghe không, Mayu?”
“…..”
Con bé nắm chặt lấy con thú bông của mình, chạy đi. Nó không khóc khi bị bố bắt vứt đi món đồ chơi ưa thích nhất của mình. Không một giọt nước mắt. Đúng, thứ đồ chơi mà nó đang cầm trên tay, có thể dơ bẩn, có thể cũ kĩ, nhưng đó là món quà bố nó mua cho nó vài lần cuối cùng cả gia đình nó đi chơi cùng nhau, một gia đình đúng nghĩa. Kể từ ngày mẹ nó mất, bố nó lao đầu vào công việc. Bố nó có nhiều tiền, rất nhiều tiền. Mặc dù con gái ông xin thứ gì, ông cũng cho, nhưng ông đã quên mất rằng, một đứa con gái mất mẹ, thì không thứ gì tuyệt vời đối với nó bằng tình cảm quan tâm của một người cha. Ông đã quên mất điều đó. Và nó cũng quên mất  “quan tâm” là như thế nào mất rồi. Nó sống trong một cái vỏ bọc. Một mình. Một thế giới của riêng nó. Nơi chưa có người nào chạm vào nó được. Nó thích thế. Nó cảm thấy bình tâm hơn khi nó rúc mình trong những giấc mơ, nơi mà mẹ của nó còn ở đó, nơi mà nó có thể ôm lấy mẹ nó trong những lúc cô đơn.
…………
 Và nó chưa từng nghĩ đến việc bước ra khỏi cái vỏ bọc ngột ngạt đó. Chưa một lần.

As long as you love me
We could be starving
We could be homeless
We could be broke

As long as you love me
I'll be your platinum
I'll be your silver
I'll be your gold

“Tôi yêu cậu”
“…. Cám ơn..”
“Đừng có làm cái vẻ mặt khinh khỉnh đó nữa.
Tôi yêu cậu, đó là thật lòng.”
“……”
“Tôi sẽ không để cho bất kì ai làm tổn thương cậu. Vì thế, đừng tự làm tổn thương chính mình nữa. Tôi không cho phép cậu làm thế .”
Nó đứng yên, không chút cảm xúc. Đã lâu lắm rồi nó chưa cảm nhận được sự yêu thương từ một người nào, cũng như nó chưa trao cho bất kì ai những cảm xúc đó.
Nó cảm nhận được hơi ấm từ người con gái ấy, khi người ấy ôm lấy nó vào lòng. Tâm nó thoáng xao động. Nhưng nó lấy lại sự bình tĩnh thường thấy một cách nhanh chóng.
Sẽ không một ai. Không một ai. Có thể hiểu được mình. Không một ai hết.
Bạn bè là cái gì cơ chứ. Biết bao nhiêu con người đã từng tự xưng là bạn nó. Quấn quít lấy nó. Tất cả chỉ vì nhà nó có điều kiện. Nhà nó giàu có mà thôi.
Nó đã bao giờ có được một người bạn, một người bạn thật sự?

I'll be your soldier
Fighting every second of the day
For your dreams girl
I'll be your whole world
You can be my Destiny's Child on a stinger
So don't stress
Don't cry
We don't need no wings to fly
Just take my hand

“Này, Nezumi, tao nghe bảo ông gìa mày lắm tiền lắm đúng không?”
“Cho bọn này vài cắc đi chơi nào.”
“Ừ đó bọn anh đang thiếu tiền cưng ạ.”
“…..”
“Con nhỏ này, mày khinh người à?”
Tên con trai thô bạo nắm lấy cổ áo nó, dí dao vào mặt nó.
“Mẹ kiếp, tụi bây, lục người nó xem có tiền không! Xin lỗi cô em, bọn anh nói năng nhỏ nhẹ thế mà em không chịu thì bọn anh chơi biện pháp m –“
Bốp.
“BỌN CHÓ TỤI BÂY LÀM TRÒ HỀ GÌ VỚI CÔ GÁI CỦA TAO ĐÓ?!”
“Mày là con nào?? Sao mày dá –?”
 Bốp. Bốp. Binh.
Bụp.
“Cho chừa. Lần sau tao mà còn thấy tụi bây đi trấn tiền nữa thì đừng trách không còn răng ăn cháo nghen.”
Ba thằng côn đồ lăn đơ dưới đất.
“Còn cậu nữa, sao thế? Lần đầu tiên tôi thấy cậu không chửi xéo hay lườm nguýt mấy thằng như thế đó.”
“….”
“Này, sao thế?”
“….”
“Ôi trời, sao trán cậu nóng vậy?? Này, Nezu, Nezu!”
Nó mệt quá. Nó muốn ngủ. Nó ngủ đây. Nó chẳng muốn nghĩ đến chuyện gì hết cả.
Trong cơn mê, nó cảm nhận được một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên trán nó, quan tâm nó.
Mẹ….?
Mẹ, phải mẹ không?
Mẹ ơi, con cô đơn lắm….
Nó thấy mẹ nó đưa tay ra, và nó chạy nhào tới bàn tay đó, nhưng khi nó chạm được vào tay mẹ nó, thì mẹ nó tan biến đi như một làn khói. Thay vào đó, nó chạm vào bàn tay của một người khác, và nó chợt tỉnh.
Là người con gái ấy. Center. Đang gục đầu trên giường.
Nó nhìn quanh. Đây không phải nhà nó. Hẳn là Center đã mang nó về nhà cô ấy và chăm sóc cho nó suốt đêm qua.
Nó khẽ ngồi dậy, gắng để không đánh thức Center.
Đồ ngốc. Không ngủ cả đêm chỉ vì tôi ư.
….Thật sự là không đáng đâu….
Nhưng mà, cũng thật sự cảm ơn cậu…
Nó cúi xuống, gần, thật gần với đôi môi của Center….

Now we on top of the world
Cuz that's just how we do
Used to tell me sky's the limit
Now the sky's our point of view
Man we steppin' out like woah (oh God)
Cameras point and shoot
Ask me what's my best side
I step back and point at you, you, you
The one that I argue with 
Feel like I don't need a new girl to be bothered with
But the grass ain't always greener on the other side
It's only green where you water it
So I know we got issues baby true, true, true
But I'd rather work on this with you 
Then to go ahead and start with someone new

Sân thượng một chiều nắng nhẹ.
“Kêu tôi lên đây có việc gì thế?”
“Cậu. Cậu hay quá haaaaaa!!”
“Ơ, tôi hay gì cơ?”
“Cậu trả ơn người chăm sóc cậu vậy đó hả????”
“Tôi đã làm gì đâu!”
“Không làm gì thế sao lúc tỉnh dậy thì cậu biến mất, còn mặt tôi thì đầy dấu bút lông vậy hả?????”
“Ờ thì….”

Flashback
Nó cúi xuống, gần thật gần với môi của Center,
Và vẽ lên mặt Center một bộ ria mép
Thêm hàng lông mày
2 cái lúm đồng tiền
Râu lún phún dưới cằm
…….
End flashback.

“Cậu có biết tôi tốn bao nhiêu thời gian để chùi cho hết mớ mực đó không hả???”
“Chưa hết…”
“Hả, cậu vừa nói gì thế?”
“Chưa hết đâu…”
“Ể??? Tôi tưởng là tôi đã chùi hết mớ mực đó trên mặt tôi rồi ch --!”
Chưa dứt câu nói, môi của Center đã bị khóa mất rồi. Mềm mại, êm ái, thoảng mùi bạc hà. Là môi của Nezumi.
“C..c..cậu…”
“Thì coi như tôi xin lỗi vì đã vẽ lên mặt cậu”
“Ể….?”
“Lần sau tôi sẽ vẽ nhiều hơn…”
“Cậu, cậu nghĩ là tôi sẽ để cho cậu vẽ dễ dàng như thế à??”
Nó tiến lại gần Center, nói khẽ, đủ cho Center nghe thấy.
“Lần sau, khi hai chúng ta có dịp ngủ với nhau như thế này, tôi chắc chắn cậu sẽ để cho tôi vẽ không-điều-kiện~”
“Á!!!”
“Và từ giờ, tôi mà thấy cậu này nọ với cô nào thì không-chỉ-vẽ-lên-mặt thôi đâu, Center, à không Juri-tan à.”
Và nó cho hai tay vào túi, vẫn với nụ cười khinh khỉnh trên môi, quay bước đi.
Welcome to my world, baka-.
Cô ngốc kia đứng ngẩn ra một hồi, đưa tay lên chạm lấy môi, và như chợt hiểu ra điều gì, vội chạy theo người kia.
“Nez, à, Mayu-tan!!!! Chờ tôi với!!!!”
…..
“Nhanh nhanh lên coi nào. Tôi còn phải ghé qua mua thêm kẹo.”
“Lần này là mùi bạc hà rồi~ lần sau tôi muốn hương dâu ah~ mua hương dâu đi nha~”
“Nhiều chuyện! Tôi muốn ăn mùi gì là quyền của tôi!”
“Nhưng mà tôi cũng sẽ được thưởng thức gián tiếp nó mà~~~”
“Cậu….”
Nezumi giơ tay lên, theo phản xạ, Center nhắm mắt lại, nhưng không có gì xảy ra hết. Trái với điều nó đang suy nghĩ, tay Nez đang nắm lấy tay nó, các ngón tay đan vào nhau.
“Mayu-?”
“Giờ có muốn đi mua kẹo không hả? Tôi đi trước bây giờ nha”
Cái cô tsundere này….Tại sao mình lại thích cậu ấy thế hả trời….
“Đi, đi mà~”
“Ừ thì đi.”


Rồi một ngày, ai xũng sẽ tìm được một người quan trọng đối với cuộc đời mình.
Người đó sẽ là chìa khóa mở cánh cổng mà bản thân chúng ta tự đóng chặt lại
Không ngừng tìm kiếm, và tin tưởng.

As long as you love me.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét